Chỉ 16 ngày trước, Ange Postecoglou là người hùng khi giúp Tottenham chấm dứt cơn khát danh hiệu kéo dài 17 năm bằng danh hiệu Europa League. Nhưng điều đó không ngăn được ban lãnh đạo Tottenham sa thải “người hùng”.
Postecoglou là kẻ vô danh trước khi đến Tottenham. Người từng cầm quân CLB Whittlesea Zebras ở vùng ngoại ô Melbourne (Australia) khi ngoài 40 tuổi đến Anh khiến nhiều người khó chịu vì cái tên khó phát âm. Giờ ông rời London với một chiếc Cúp châu Âu. Không HLV nào có hành trình giống như Ange Postecoglou. Nhưng cũng không CLB nào có một mùa giải kỳ lạ như Tottenham, đội bóng vừa giành cúp châu Âu nhưng lại xếp hạng thấp nhất trong lịch sử Premier League đối với một nhà vô địch châu lục.
Lựa chọn của lý trí
Vì vậy, lựa chọn đầy cảm xúc là giữ Postecoglou lại. Nhưng lựa chọn lý trí – được đưa ra chỉ 16 ngày sau vinh quang tại Europa League – lại là sa thải ông. Tottenham viết trong thông cáo: “Một trong những quyết định khó khăn nhất mà chúng tôi từng phải đưa ra”. Đó không phải là câu lịch sự cho phải phép mà là thực tế.
Mọi quyết định của Chủ tịch Daniel Levy trước đây khi xử lý Jose Mourinho hay Mauricio Pochettino thường là mục tiêu chỉ trích. Còn lần này, ông xứng đáng được phần nào cảm thông. Đúng là Postecoglou đã kết thúc 17 năm trắng tay của Spurs và đưa đội bóng đến một danh hiệu châu Âu – nhưng cũng chính ông là người kéo họ xuống một vị trí thấp kỷ lục. Ở những tháng đầu đầy hứng khởi, ông được xem là người đã khôi phục “bản sắc Spurs”. Đến cuối mùa thứ hai thì quả thực vỡ mộng.
Dù Tottenham vốn có truyền thống là một “đội đấu cúp”, nhưng chưa bao giờ tệ thế này ở giải quốc nội. Hạng 17 không thể chỉ giải thích bằng việc tập trung cho đấu trường châu Âu. Bởi vì ngay trước khi đá vòng knock-out, họ đã xếp thứ 13. Postecoglou từng tự tin tuyên bố ông luôn vô địch trong mùa thứ hai và gọi mùa thứ hai ở Spurs là “xuất sắc”. Thế nhưng nó “nổi trội” vì nhiều lý do… tiêu cực.

Tottenham chưa bao giờ thua nhiều đến thế trong một mùa giải Premier League. Họ thua 22 trận, trong đó có 10 trận sân nhà – nơi giá vé đắt bậc nhất nước Anh. Thậm chí, các CĐV Tottenham đã phải chứng kiến cả Ipswich lẫn Leicester là 2 đội phải xuống hạng đánh bại đội nhà. Nếu tính 3 điểm cho một trận thắng ở mọi mùa, 38 điểm mùa này là thành tích tệ nhất của Spurs từ mùa 1914-15.
Một thành tựu đáng kể như vô địch Europa League – trong bối cảnh Spurs đã không có danh hiệu nào từ 2008. Nhưng nếu nhìn lại, họ chỉ có một trận đấu kỳ diệu, là chiến thắng trên sân Eintracht Frankfurt ở tứ kết. Trận chung kết cũng chẳng có gì đáng khoe khoang trước một bại tướng là Manchester United xếp thứ 15 tại Anh.
Ban lãnh đạo Tottenham đã tiến hành đánh giá toàn bộ triều đại của Postecoglou. Họ trích dẫn thành tích 66 trận tại Premier League sau 10 trận mở màn tuyệt vời (26 điểm, đứng đầu bảng). Trong 66 trận sau đó, Spurs chỉ giành 78 điểm, tức trung bình 1,18 điểm/trận. Trong số 17 đội góp mặt trong toàn bộ giai đoạn đó, chỉ có Wolves giành ít điểm hơn. Spurs để lọt lưới 116 bàn, trung bình 1,76 bàn/trận.
Con số ấy vạch rõ điểm yếu chí mạng của lối chơi “Angeball”: quá dễ bị phản công. Ngay trong mùa đầu, dù các hậu vệ và thủ môn số một đều chơi tốt, đội vẫn thủng lưới tới 61 lần. Khi triết lý Angeball thăng hoa, nó thật sự rực rỡ – như chiến thắng 4-0 trước Man City – nhưng không có công thức chiến thắng ổn định.
Tương lai sẽ ra sao?
Postecoglou cũng không phải HLV đầu tiên vật lộn với các đội tầm trung tại Premier League và nhận ra giải đấu này có chiều sâu khốc liệt. Ông còn vướng phải nhiều vấn đề khác: bực bội khi bị cho rằng cách huấn luyện khiến cầu thủ dính chấn thương. Thế nhưng trên thực tế, Spurs đã phải buông giải quốc nội để giữ chân Romero và Van de Ven cho Europa League. Dù vậy, cách làm ấy không thể lặp lại ở mùa tới, khi họ dự Champions League.
Postecoglou không thể đổ lỗi như thể Spurs là đội duy nhất bị chấn thương hành hạ, trong khi mọi CLB khác đều bị đánh giá bằng kết quả. Nhiều cuộc phỏng vấn sau trận trở thành tai nạn truyền thông, khi ông coi mọi chất vấn chiến thuật là vô lý. Phong độ ở Premier League cuối cùng là không thể bào chữa. Những thống kê thảm họa phía trên đã nói lên tất cả.

Về mặt cá nhân, ông vẫn xứng đáng nhận sự đồng cảm lớn. Chức vô địch Europa League đưa ông vào ngôi đền lịch sử của Spurs: là HLV thứ ba sau Bill Nicholson và Keith Burkinshaw giành cúp châu Âu cùng CLB. Đồng thời là HLV xứ Chuột túi đầu tiên vô địch một giải đấu châu Âu. Dù bị sa thải sau chiến công, Postecoglou chọn cách ra đi trong điềm tĩnh và đàng hoàng. Ông nói trong thông báo chia tay: “Cảm xúc lớn nhất trong tôi là niềm tự hào”.
Tuy nhiên, câu hỏi mà ban lãnh đạo Spurs phải tự trả lời là: “Liệu mọi thứ có khác biệt đáng kể nếu chúng ta giữ ông ấy thêm một mùa nữa?” Hay nói cách khác: “Có CLB Premier League nào khác sẽ bổ nhiệm ông ấy bây giờ không?” Vì nếu ông đưa Tottenham về hạng 17, lẽ thường là ông hoàn toàn có thể khiến một đội tầm trung… xuống hạng.
Nếu nhiều quyết định bổ nhiệm HLV là để tạo đối lập với người tiền nhiệm, thì đáng chú ý là các ứng viên hiện tại như Andoni Iraola, Marco Silva, Oliver Glasner hay Thomas Frank đều là những người đã chứng tỏ khả năng vượt kỳ vọng ở Anh – giành kết quả tốt dù nguồn lực hạn chế. Nhiều khả năng, người kế nhiệm – Thomas Frank đang là ứng viên hàng đầu – sẽ đưa Spurs lên vị trí cao hơn, nhưng có thể không mang lại danh hiệu nào.
Cuối cùng, khi ra đi, Postecoglou có thể tự hào khẳng định rằng ông đã làm được điều mà những người tiền nhiệm lừng danh như Pochettino, Mourinho hay Antonio Conte không thể: Mang danh hiệu về cho Tottenham.
=>Xem thêm:
- Sơ đồ Arsenal 2024: Khám phá chiến thuật đỉnh cao
- Chiến thuật Pressing là gì? Các loại Pressing phổ biến
Nguồn tin: Bongdako
Bài viết liên quan
Đoạn kết của Son Heung-min tại Tottenham
Sau gần một thập kỷ gắn bó, Son Heung-min – biểu tượng và niềm tự...
Hai sao Hàn Quốc đại chiến ở Siêu cúp châu Âu
Màn đối đầu được mong đợi giữa hai ngôi sao bóng đá Hàn Quốc, Son...
Tottenham Hotspur chấm dứt cơn khát danh hiệu 17 năm bằng chiến thắng trước Manchester United
Rạng sáng 22/5, Tottenham Hotspur cuối cùng đã khép lại chuỗi ngày khô hạn danh...