Son Heung-min đã đến LAFC mà không kịp gặp Oliver Giroud. Cựu tiền đạo của Arsenal và Chelsea vừa rời CLB nhưng cũng để lại cảnh báo không lời cho Son.
Giroud thất bại tại LAFC
Khi LAFC và Olivier Giroud chấm dứt hợp đồng theo thỏa thuận hồi cuối tháng Sáu, điều khiến người ta bất ngờ nhất chỉ là việc đôi bên sẵn sàng dừng lại nhanh đến thế. Nói rằng tiền đạo 38 tuổi không hợp với lối chơi của đội bóng chỉ là cách nói nhẹ nhàng. Ngay cả trước khi Giroud ra mắt, người ta đã có thể thấy rõ sự lệch pha.
Lối chơi của Giroud – vốn thiên về việc tham gia vào quá trình phối hợp lên bóng từ nhiều lớp trước khi hiện diện trong vòng cấm – hoàn toàn không ăn nhập với cách LAFC triển khai bóng nhanh như điện xẹt, dựa vào phản công và những tình huống tấn công ở phạm vi hẹp.
Hiệu suất ghi bàn của Giroud vì thế cũng mờ nhạt: chỉ 5 bàn sau 1.969 phút thi đấu trên mọi đấu trường – giai đoạn kém hiệu quả nhất trong sự nghiệp cấp CLB của anh kể từ thời điểm còn ở đội bóng thời niên thiếu Grenoble, nơi anh chỉ ghi được 2 bàn trong 534 phút thi đấu trước khi chuyển tới Tours năm 2008.
Sự chia tay giữa Giroud và LAFC khiến không ít người đặt câu hỏi: liệu đội bóng có từ bỏ xu hướng chiêu mộ những ngôi sao đã qua tuổi 30? Nhưng việc chiêu mộ Son Heung-min với mức phí chuyển nhượng kỷ lục tại MLS hôm thứ Tư lại cho thấy đội bóng vẫn tin vào chiến lược đó.
Từ khi HLV Steve Cherundolo nắm quyền năm 2022, LAFC đã nhận được nhiều đóng góp quan trọng từ những ngôi sao “vang bóng một thời”. Chức vô địch MLS Cup năm 2022 đến từ bàn gỡ hòa phút cuối cùng của Gareth Bale, cũng là bàn thắng cuối cùng trong sự nghiệp CLB của anh. Giorgio Chiellini và Hugo Lloris cũng đã mang lại sự ổn định và kinh nghiệm trong các giai đoạn khác nhau – Lloris thậm chí vẫn đang là ứng viên hàng đầu cho vị trí thủ môn số một của miền Tây.
Dẫu mối duyên giữa Giroud và LAFC khép lại trong thất vọng, nó lại mở ra cơ hội. Giroud trở về Pháp để kết thúc sự nghiệp gần quê nhà, còn LAFC có thể loại bỏ mức lương cao khỏi quỹ lương để tìm một mũi nhọn tấn công mới.
Hồi đầu mùa hè, không ai dám chắc Son sẽ rời Tottenham. Anh vừa giành danh hiệu châu Âu đầu tiên khi làm đội trưởng Tottenham đăng quang Europa League – một đỉnh cao trong sự nghiệp. Anh là người duy nhất còn sót lại từ thế hệ đầy hứa hẹn dưới thời Mauricio Pochettino. Khi Ange Postecoglou rời đi và Thomas Frank lên thay, đó là thời điểm lý tưởng để một huyền thoại như Son cân nhắc tương lai – giống như điều Hugo Lloris từng làm hai năm trước khi Postecoglou mới đến.
Nếu Giroud còn ở LA, có lẽ LAFC khó lòng thực hiện thương vụ tham vọng như Son. Về phong cách chơi, Son khác hoàn toàn và rõ ràng là phù hợp hơn nhiều với hệ thống mà Cherundolo xây dựng. Thay vì đặt cược vào một tài năng trẻ chưa được kiểm chứng, LAFC thay một nhà vô địch World Cup bằng một huyền thoại bóng đá quốc tế – điều mà thông thường chỉ xảy ra ở những đội bóng thuộc Champions League, không phải tại MLS.

Son cũng không thoải mái tại Tottenham
Trong suốt thời gian ở Tottenham, phần lớn những pha xử lý xuất sắc nhất của Son đều đến từ hành lang trái. Kịch bản quen thuộc: bóng được đưa cho Harry Kane, người tung đường chọc khe hoàn hảo để Son băng xuống. Sau đó, ngôi sao Hàn Quốc sẽ hoặc tự mình dứt điểm, hoặc trả ngược lại để Kane kết thúc pha bóng. Họ là cặp đôi khiến nhiều hàng thủ Premier League phải khiếp sợ, dù phải chia sẻ sân khấu với không ít ngôi sao khác.
Mùa hè 2023 mang đến nhiều thay đổi ở Tottenham: mất đội trưởng (Lloris), mất chân sút số một (Kane), và phải tìm HLV mới thay Antonio Conte. Son trở thành người kế thừa tự nhiên cho cả vai trò thủ lĩnh lẫn biểu tượng, trong khi Postecoglou hứa hẹn một lối chơi hấp dẫn và danh hiệu trong mùa thứ hai.
Nhưng Postecoglou lại yêu cầu các cầu thủ chạy cánh bám biên như thời kỳ cánh cổ điển, thay vì mô hình “inverted wingers” hiện đại mà Son hay Lionel Messi từng làm mưa làm gió. Dù Son vẫn được khuyến khích cắt vào trung lộ, nhưng điểm nhận bóng của anh thường quá xa khung thành, đối diện với quá nhiều hậu vệ, khiến tầm ảnh hưởng bị hạn chế.
Trong mùa cuối của Conte, Son có phân bố đều giữa các khu vực tấn công ở 2/3 phần sân bên trái: 28% chạm bóng gần biên, 24% ở hành lang trong (giữa biên và trung lộ), và 25% ở khu vực trung lộ rộng bằng vòng 5m50. Sang mùa của Postecoglou, chỉ 13% các pha chạm bóng tấn công của Son xuất hiện ở trung lộ, trong khi có tới 55% đến từ biên trái – quá xa khỏi điểm nóng.
Hệ quả là hiệu suất của Son sụt giảm nghiêm trọng. Lần đầu tiên sau 9 mùa trọn vẹn tại Tottenham, anh không thể ghi nổi 10 bàn. Trung bình 0,3 bàn mỗi 90 phút – thấp nhất trong thời gian ở London, thậm chí kém cả nửa mùa đầu tiên sau khi chuyển đến từ Leverkusen năm 2015. Lần đầu tiên, kỳ vọng kiến tạo (xA – 0,35/90) của anh còn cao hơn cả kỳ vọng ghi bàn (xG – 0,31/90) – phản ánh rõ hơn vai trò kiến thiết thay vì kết thúc.
Tỷ lệ dứt điểm trúng đích 43,6% có thể khiến nhiều tiền đạo hài lòng, nhưng với Son thì đó lại là con số thấp nhất kể từ mùa 2018-19. Việc bị kéo xa khỏi vòng cấm khiến Son phải tung ra nhiều cú sút thiếu tính toán hơn khi đối thủ có thời gian kèm chặt anh.

LAFC đặt cược vào Son
LAFC đặt cược rằng đôi chân huyền thoại của Son vẫn còn nhiều bàn thắng – thể hiện bằng mức phí chuyển nhượng 26 triệu USD, khả thi hơn nhờ khoản 10,6 triệu USD thưởng từ Club World Cup. Son là cầu thủ đa năng, có thể chơi ở nhiều vị trí nhờ khả năng phối hợp và cảm quan chiến thuật tuyệt vời. Anh cũng là người kết hợp lý tưởng với chân sút chủ lực của CLB: Denis Bouanga.
Ngôi sao 30 tuổi người Gabon là “máy hủy diệt” thực thụ từ khi gia nhập LAFC giữa năm 2022. Anh có thể qua người, tạo đột biến và dứt điểm một cách dễ dàng như đã thể hiện ở Club World Cup. Nếu khả năng kiến tạo của Son được duy trì như thời ở London, hàng thủ các đội MLS chắc chắn sẽ phải dè chừng.
Sự hiện diện của Bouanga cũng có thể giúp Son tránh được cảnh “lạc trôi” như thời hậu Conte – bị kéo quá xa khỏi trung lộ. Bouanga là mẫu chạy cánh trái cổ điển, không có vị trí phụ rõ ràng, trong khi Son lại có thể chơi ở trung lộ.
Về lý thuyết, sơ đồ phù hợp nhất là 4-2-3-1, với Son đá ngay sau trung phong – có thể là Jeremy Ebobisse kỳ cựu hoặc tài năng trẻ Nathan Ordaz. Ordaz, 21 tuổi, tuyển thủ El Salvador, đã ghi 5 bàn và kiến tạo 4 lần trong 1.105 phút mùa này. Dù không giỏi không chiến, anh có thể kéo giãn hàng thủ, tạo khoảng trống cho Bouanga và Son, đồng thời gánh vác nhiệm vụ pressing tuyến đầu.
Vấn đề là: trong gần bốn năm dẫn dắt, Cherundolo gần như không dùng hộ công hay tiền đạo thứ hai. Trong 29 trận mùa này (MLS và Club World Cup), Cherundolo dùng 4-3-3 hoặc 4-5-1 ở 23 trận. 6 trận còn lại, ông rút bớt tiền vệ để thêm trung vệ, chứ không thêm nhân tố tấn công. Hệ thống của ông ưu tiên phòng ngự, chiếm giữ khu trung tuyến với trung bình 54% thời lượng kiểm soát bóng mỗi trận, và giữ cho khu vực cuối sân ít người cho đến khi thời cơ rõ ràng xuất hiện.
Điều tích cực là hệ thống 3-4-3 mà LAFC thử nghiệm gần đây thực chất giống 3-4-2-1 – với hai cầu thủ tấn công hoạt động như tiền vệ công chứ không đơn thuần là chạy cánh, và phần biên được đảm trách bởi wing-back. LAFC sử dụng sơ đồ này trong trận gặp Tigres ở Leagues Cup hôm thứ Ba, khi Son ngồi trên khán đài sân BMO. Màn trình diễn đó có thể là bước giới thiệu chiến thuật dành riêng cho Son.
Khả năng cao nhất: Bouanga và Son đá trong vai trò hai số 10 lệch biên, với Ordaz hoặc Ebobisse làm mũi nhọn trung tâm. Nếu Bouanga có xu hướng bám biên, điều đó chỉ càng giúp Son có thêm không gian ở trung lộ. Nếu Cherundolo muốn Son đá trung phong, David Martínez – tài năng trẻ Venezuela – có thể chơi lệch phải bên cạnh Bouanga tạo thành bộ ba đầy biến hóa.
Cũng cần lưu ý: việc Son có hợp với hệ thống hiện tại hay không chỉ là vấn đề ngắn hạn. Cherundolo đã tuyên bố sẽ rời LAFC cuối năm nay để trở lại Đức – nơi ông từng chơi bóng cho Hannover 96 và bắt đầu sự nghiệp huấn luyện. Do đó, ban lãnh đạo LAFC chắc chắn sẽ lấy Son làm trung tâm khi tìm người kế nhiệm. Khi mùa giải mới khởi tranh vào tháng 1, mọi cầu thủ sẽ bắt đầu lại từ đầu – và Son sẽ không còn là “người mới”.
Dù sao đi nữa, Son vẫn là cầu thủ duy nhất tại MLS – ngoài Messi – có sức hút vượt ra ngoài sân cỏ. Dù không hoàn toàn “vừa khít” với hệ thống hiện tại, nhất là khi Bouanga vẫn ở lại, CLB có lý do để nhanh chóng giúp anh hòa nhập và phát huy năng lực càng sớm càng tốt.
Dù chiến thuật ra sao, Son vẫn phù hợp hơn Giroud rất nhiều. Sau một năm phải bám biên tại Tottenham, giờ đây Son có thể sẽ được trở lại nơi anh nguy hiểm nhất: trong vòng cấm.
=>Xem thêm:
- Cúp C2 là gì? Thông tin về giải đấu Europa League
- Cúp C1 là gì? Thông tin tổng quan về UEFA Champions League
Nguồn tin: Bongdako
Bài viết liên quan
Son Heung-min đe dọa kỷ lục bán áo đấu của Messi
Thị trường bóng đá Mỹ (MLS) đang chứng kiến một cuộc chuyển giao quyền lực...
Điều khoản đặc biệt của Son Heung-min khi sang Mỹ
Ngôi sao bóng đá Hàn Quốc Son Heung-min đang ở rất gần với việc khoác...
Đoạn kết của Son Heung-min tại Tottenham
Sau gần một thập kỷ gắn bó, Son Heung-min – biểu tượng và niềm tự...
Hai sao Hàn Quốc đại chiến ở Siêu cúp châu Âu
Màn đối đầu được mong đợi giữa hai ngôi sao bóng đá Hàn Quốc, Son...