MU và chức vô địch Europa League 2017: Vinh quang trong đống hoang tàn

Mùa giải 2016/17 là một trong những giai đoạn đặc biệt và đầy cảm xúc nhất trong lịch sử hiện đại của Manchester United. Không còn là đội bóng bất khả chiến bại như thời Sir Alex Ferguson, Quỷ đỏ vật lộn với quá trình tái thiết sau những năm tháng hậu huyền thoại.

Nhưng trong khung cảnh ấy, với một đội hình bị tàn phá bởi chấn thương, một chiến lược gia lạnh lùng và thực dụng như Jose Mourinho đã mang về ánh hào quang châu Âu mà đội bóng này chưa từng có: chức vô địch UEFA Europa League – mảnh ghép cuối cùng còn thiếu trong bộ sưu tập danh hiệu chói lọi của CLB.

Một Manchester United mong manh và khốn khổ

Sau khi David Moyes và Louis van Gaal lần lượt thất bại trong việc đưa Man United trở lại đỉnh cao, ban lãnh đạo đội bóng đặt niềm tin vào Jose Mourinho – người vừa bị Chelsea sa thải chỉ vài tháng trước. HLV người Bồ Đào Nha mang theo bản lý lịch lừng lẫy: vô địch Champions League cùng Porto và Inter, từng đưa Chelsea tới nhiều danh hiệu quốc nội.

Mùa đầu tiên của ông tại Old Trafford mang đậm tính thực dụng. Man United không phải là đội bóng tấn công đẹp mắt, cũng chẳng áp đảo đối thủ ở Premier League. Họ kết thúc mùa giải ở vị trí thứ 6, thua xa Chelsea, Tottenham hay Man City. Nhưng điều đáng nhớ hơn cả là cách Mourinho xoay sở với một đội hình không chỉ thiếu chiều sâu mà còn thường xuyên bị tàn phá bởi chấn thương.

pogba-co-phong-do-tot-o-mua-dau-tien-tro-lai-mu
Pogba là điểm sáng hiếm hoi.

Ở giai đoạn cuối mùa, Man United thiếu vắng hàng loạt trụ cột. Zlatan Ibrahimović – chân sút chủ lực với 28 bàn thắng trên mọi đấu trường – dính chấn thương đầu gối nghiêm trọng ở trận tứ kết Europa League gặp Anderlecht và nghỉ thi đấu dài hạn. Marcos Rojo, một trong những trung vệ ổn định nhất mùa giải, cũng gặp tình trạng tương tự. Luke Shaw, Ashley Young, Timothy Fosu-Mensah, và Eric Bailly lần lượt gia nhập danh sách “thương binh”. Paul Pogba thì có lúc phải nghỉ thi đấu vì chuyện gia đình. Những lựa chọn trong tay Mourinho ngày càng hạn hẹp.

Europa League – niềm hy vọng cuối cùng

Khi Premier League coi như đã khép lại với vị trí ngoài top 4, Europa League trở thành lối thoát duy nhất để Man United trở lại Champions League. Mourinho không ngần ngại tuyên bố “vứt” đấu trường quốc nội để dồn toàn lực cho cúp châu Âu hạng hai – điều mà không phải người hâm mộ nào cũng hài lòng, nhưng về sau, họ mới nhận ra đó là nước cờ sinh tử, thậm chí là thiên tài.

Hành trình Europa League của United không quá hào nhoáng, nhưng cực kỳ thực dụng. Từ vòng bảng với những đối thủ như Fenerbahçe, Feyenoord và Zorya Luhansk, đến những vòng knock-out căng thẳng trước Saint-Étienne, Rostov, Anderlecht rồi Celta Vigo, Mourinho cùng các học trò đều vượt qua bằng những tỉ số sít sao. Không có cơn mưa bàn thắng, không có thứ bóng đá hoa mỹ, chỉ có sự chắc chắn, toan tính và một tinh thần thép.

Ở bán kết, Man United suýt bị Celta Vigo loại khi Facundo Roncaglia ghi bàn gỡ hòa ở phút 85 của trận lượt về, và Eric Bailly nhận thẻ đỏ khiến đội hình càng thêm sứt mẻ. Nhưng bằng cách nào đó, Mourinho vẫn giữ được đội bóng tiến bước.

Đêm Stockholm huyền thoại

Ngày 24 tháng 5 năm 2017, Man United bước vào trận chung kết Europa League gặp Ajax tại sân Friends Arena, Stockholm. Đó không chỉ là trận đấu cuối cùng của mùa giải, mà còn là thời khắc lịch sử – nếu chiến thắng, Quỷ đỏ sẽ hoàn tất bộ sưu tập các cúp châu Âu và chính thức trở lại Champions League.

Đội hình của Mourinho hôm ấy không có Zlatan, không có Bailly, không có Rojo. Thay vào đó là những gương mặt trẻ như Marcus Rashford ở vị trí tiền đạo cắm, Jesse Lingard, và đặc biệt là tài năng trẻ người Hà Lan – Timothy Fosu-Mensah – dự bị trước đội bóng quê hương mình. Hàng thủ của United được dẫn dắt bởi Chris Smalling và Daley Blind, còn giữa sân là bộ đôi Ander Herrera – Paul Pogba.

thumbnail-mu-vo-dich-europa-league-218
Đã 8 năm trôi qua kể từ lần gần nhất MU vô địch cúp châu Âu.

Ajax mang đến Stockholm một đội hình trẻ trung, giàu tốc độ và sáng tạo, gồm Matthijs de Ligt, Donny van de Beek, Hakim Ziyech, Davy Klaassen, và Kasper Dolberg. Nhưng điều họ không có – chính là sự lạnh lùng và bản lĩnh của một đội bóng lớn.

Ngay từ phút 18, Paul Pogba tung cú sút từ ngoài vòng cấm, bóng đập chân Davinson Sánchez đổi hướng, bay vào lưới mở tỉ số. Pogba đã trải qua một mùa giải đầy áp lực kể từ khi trở thành bản hợp đồng đắt giá nhất thế giới, và bàn thắng ấy là lời đáp trả.

Đầu hiệp hai, từ một pha bóng lộn xộn sau quả phạt góc, Henrikh Mkhitaryan tung cú móc bóng nâng tỉ số lên 2-0. Đó là bàn thắng thứ 6 của Mkhitaryan ở Europa League mùa ấy – chỉ kém một người trong đội hình Ajax.

Sau đó, Mourinho cho đội bóng chơi lùi sâu, bóp nghẹt mọi khoảng trống mà Ajax có thể khai thác. Các học trò của ông thậm chí còn phạm lỗi chiến thuật, kéo giãn nhịp độ trận đấu để đảm bảo chiến thắng. Và khi tiếng còi mãn cuộc vang lên, Mourinho giơ cao ba ngón tay – ám chỉ ba danh hiệu đã giành được mùa giải ấy: Community Shield, League Cup và Europa League.

Hơn cả một danh hiệu

Đó không chỉ là danh hiệu đầu tiên của Man United tại Europa League. Đó còn là lần đầu tiên một đội bóng Anh giành được “Grand Slam” châu Âu: Cúp C1/Champions League, Cúp C2 (Cup Winners’ Cup – nay đã không còn), Siêu cúp châu Âu và Cúp C3/Europa League.

Với Mourinho, chức vô địch ấy đánh dấu danh hiệu châu Âu thứ 4 trong sự nghiệp huấn luyện đỉnh cao của ông – sau Champions League với Porto (2004) và Inter (2010), cùng UEFA Cup với Porto (2003). Một lần nữa, ông chứng minh khả năng đặc biệt của mình ở những trận cầu lớn.

Quan trọng hơn cả là cách Mourinho lèo lái một con tàu đang tổn thương. Không ai có thể phủ nhận United khi đó thiếu chất lượng so với kình địch. Nhưng bằng sự thực dụng đến tàn nhẫn, bằng khả năng tổ chức phòng ngự và tâm lý chiến đỉnh cao, Mourinho đã biến một đội bóng què quặt thành nhà vô địch.

Mùa giải 2016/17 khép lại với hình ảnh Pogba cười rạng rỡ bên cha mẹ, Herrera ôm chiếc cúp Europa League, và Mourinho bước đi với vẻ mặt lạnh lùng nhưng đầy kiêu hãnh. Dù sau này triều đại của ông tại Old Trafford không kéo dài và kết thúc trong chia ly cay đắng, thì đêm Stockholm ấy vẫn mãi là một ký ức vàng son.

Đó là chức vô địch không hào nhoáng, không mang tính cách mạng, nhưng lại mang đậm dấu ấn của một người đàn ông hiểu rằng chiến thắng không phải lúc nào cũng cần đẹp. Đôi khi, chiến thắng đơn giản chỉ là biết chịu đựng – và khi thời khắc đến, tung đòn quyết định.

Jose Mourinho, trong một mùa giải đầy sóng gió, đã đưa Manchester United trở lại với vinh quang châu Âu – theo cách của riêng ông. Và đó là điều không thể bị lãng quên.

=>Xem thêm:

Nguồn tin: Bongdako

Từ khóa:

Bài viết liên quan

Jim Ratcliffe và canh bạc nghịch lý ở Old Trafford
Jim Ratcliffe và canh bạc nghịch lý ở Old Trafford

Manchester United đang bước vào một chương mới, với những thay đổi sâu rộng mang...

Thương vụ Mbeumo - MU: Kỷ nguyên vung tiền vô tội vạ chấm dứt
Vụ Mbeumo – MU: Kỷ nguyên vung tiền vô tội vạ chấm dứt

Thị trường chuyển nhượng mùa hè đang biến Manchester United thành tâm điểm của những...

thumbnail-khoanh-khac-bien-tevez-thanh-ke-thu-cua-mu
Carlos Tevez và cú đâm sau lưng khiến MU đau đớn

Tháng 5/2008, tại sân Luzhniki, Carlos Tevez là một trong những cầu thủ đầu tiên...

MU đã đúng với Hojlund
MU đã đúng với Hojlund

Rasmus Hojlund từng bị xem là biểu tượng cho kỳ chuyển nhượng mùa hè thất...

MU tăng tốc vụ Mbeumo: Đòn mở màn cho giấc mơ phục hưng
MU tăng tốc vụ Mbeumo: Đòn mở màn cho giấc mơ phục hưng

Manchester United gây chú ý mạnh mẽ trên thị trường chuyển nhượng hè này với...

Martinez giúp MU quên đi Onana
Martinez giúp MU quên đi Onana

Kể từ khi Andre Onana gia nhập Manchester United vào mùa hè 2023, những kỳ...