Chiến thắng 1-0 trước Villarreal trong trận mở màn Champions League nhờ bàn phản lưới là lời nhắc nhở rằng Tottenham vẫn còn là một công trình đang xây dựng dưới thời vị tân HLV.
Trong những tuần đầu mùa giải, Tottenham Hotspur đã nhận được rất nhiều lời khen ngợi nhờ những miếng đánh cố định hiệu quả và sáng tạo. Tất cả các bàn thắng trong chiến thắng 3-0 trước West Ham United cuối tuần qua đều đến từ các tình huống phạt góc hoặc đá phạt, và họ cũng khiến Paris Saint-Germain gặp vô vàn khó khăn ở trận Siêu cúp châu Âu bằng những quả ném biên xa liên tiếp.
Bóng sống là vấn đề
Cựu HLV Ange Postecoglou từng so sánh phạt góc với một “cuộc tranh chấp bóng bổng trong rugby”, còn người kế nhiệm ông – Thomas Frank – thì đặc biệt coi trọng các pha bóng cố định. Đúng là việc trở lại Champions League sau mùa 2022-23 bằng một chiến thắng là điều tuyệt vời, nhưng Spurs lại tỏ ra thiếu sắc sảo trong tấn công và hiếm khi tạo ra cơ hội từ bóng sống. Nỗi lo ở đây là họ có thể trở nên quá phụ thuộc vào bóng chết để tìm bàn thắng.
Khoảng trống giữa hàng thủ và tuyến giữa nhiều thời điểm trở nên quá lớn trước Villarreal. Phút 14, Cristian Romero cầm bóng và vội vã ra hiệu cho Pape Matar Sarr lùi về khoảng trống ở vòng tròn giữa sân để tạo thêm phương án chuyền. Xavi Simons và Djed Spence đôi lúc cho thấy những tín hiệu hứa hẹn ở cánh trái, nhưng cả hai đều khó kết nối với Richarlison, người gần như bị cô lập trong suốt trận.
Giải pháp thường thấy là phất bóng ra biên cho Mohammed Kudus và trông chờ anh vượt qua nhiều hậu vệ. Việc Kudus hút quá nhiều sự chú ý cũng giúp Lucas Bergvall có cơ hội chồng biên, và chính pha bóng kiểu này đã dẫn đến bàn phản lưới kỳ lạ của Luiz Junior.
Hiệp hai, Romero mắc lỗi mất bóng hai lần liên tiếp khi cố gắng tung ra những đường chuyền mạo hiểm vào trung lộ. Vì không có phương án an toàn, anh buộc phải chọn giải pháp phức tạp, suýt nữa tạo điều kiện để cựu tiền đạo Arsenal – Nicolas Pepe – ghi bàn bằng cú cứa lòng chân trái.
Spurs cần nhiều phương án tấn công đa dạng hơn, nhưng chưa cần phải hoảng hốt. Frank mới nắm đội chưa đầy 100 ngày, sự kiên nhẫn là điều cần thiết để các cầu thủ thích nghi với triết lý của ông. Trong giai đoạn tiền mùa giải, điều mà HLV 51 tuổi này tập trung nhất là siết chặt cấu trúc chung của toàn đội.

Cần nhìn cách Frank làm việc
Khi đưa Brentford lên Premier League mùa 2021-22, Frank tin rằng cách tốt nhất để trụ hạng là cải thiện hàng thủ. Brentford chiêu mộ trung vệ Kristoffer Ajer từ Celtic với mức phí kỷ lục CLB khi ấy – 13,5 triệu bảng (18,4 triệu USD), cùng Frank Onyeka từ Midtjylland để tăng sức mạnh tuyến giữa. Kết quả, họ giữ sạch lưới 3/5 trận đầu tiên và chỉ thủng lưới 2 bàn khi vận hành sơ đồ 3-5-2. Đối thủ gần như bất lực trước Brentford cho đến khi thủ môn số một David Raya dính chấn thương đầu gối tháng 10, nghỉ ba tháng.
Sang mùa thứ hai, Frank bắt đầu “xây thêm tầng”. Hậu vệ biên Aaron Hickey đến từ Bologna tỏ ra bình tĩnh hơn nhiều khi nhận bóng dưới áp lực so với Sergi Canos hay Mads Roerslev. Ben Mee thể hiện sự điềm tĩnh khi cầm bóng, đồng thời hình thành bộ đôi vững chắc với Ethan Pinnock. Brentford kết thúc mùa ở vị trí thứ 9, kém Spurs 1 điểm, và chỉ lỡ Europa Conference League trong gang tấc.
Đến mùa cuối cùng của Frank tại Brentford, ông đã chuyển hẳn sang sơ đồ 4-3-3. Mikkel Damsgaard trở thành ngòi nổ sắc bén, tạo vô số cơ hội cho Kevin Schade, Yoane Wissa và Bryan Mbeumo – tất cả đều ghi bàn hai con số ở Premier League.
Ở Bắc London, Frank đang đi đúng theo lộ trình đó. Không ai nói Spurs sẽ mất nhiều năm để tấn công bùng nổ hơn, nhưng rõ ràng đây là một quá trình phức tạp, không thể vội vã.
Khác với mùa hè trước khi chỉ có Dominic Solanke là tân binh đáng chú ý, kỳ chuyển nhượng vừa qua Spurs đã đưa về ba cầu thủ lập tức chiếm suất đá chính: Kudus, Simons và Joao Palhinha. Randal Kolo Muani, đến theo dạng cho mượn một mùa từ PSG, cũng sẽ cạnh tranh quyết liệt cho vị trí trung phong số một.
Những thành viên cũ thì đang học hỏi triết lý mới từ Frank và cộng sự, trong khi tân binh phải thích nghi với môi trường khác biệt. Các mối liên kết trên sân còn đang trong quá trình hình thành.
Chẳng hạn, Brennan Johnson mùa trước chủ yếu chơi cánh phải, nay được đẩy sang cánh trái. Trước đây, anh quen với việc Pedro Porro chồng biên hoặc giãn ra để tung quả tạt, còn Spence – người đá chính mọi trận ở vị trí hậu vệ trái mùa này – lại thường xuyên bó vào trung lộ để sử dụng chân phải thuận. Nghe thì nhỏ nhặt, nhưng lại ảnh hưởng đến cân bằng toàn đội.
Simons cũng đá cánh trái trong hai trận đầu. Đưa cầu thủ 22 tuổi này vào trung lộ, vị trí anh từng đảm nhiệm ở ĐT Hà Lan cũng như RB Leipzig, có thể sẽ là cú hích Spurs cần. Chấn thương mắt cá dai dẳng của Solanke khiến một cầu thủ vốn được kỳ vọng đóng vai trò quan trọng dưới thời Frank mới chỉ ra sân từ ghế dự bị ba lần. Khả năng lùi sâu làm bóng của Solanke tốt hơn Richarlison, và khi hồi phục, anh sẽ đem đến một chiều hướng mới cho hàng công.

Điều quan trọng là phòng ngự tốt
Frank chia sẻ: “Tôi biết hôm nay chúng tôi chỉ có một bàn phản lưới, nhưng tôi không nghi ngờ gì việc chúng tôi sẽ ghi bàn. Điều quan trọng là chúng tôi cần phòng ngự chắc chắn hơn. Vì thế, chúng tôi đã tập luyện rất nhiều về cấu trúc, các nguyên tắc then chốt và khả năng thu hồi bóng. Làm được công việc khó khăn đó sẽ cho bạn cơ hội lớn để chiến thắng, và chúng tôi đã chứng minh rồi.”
Thời kỳ đầu của Postecoglou có thể đem lại nhiều bàn thắng và cảm xúc hơn, nhưng Spurs khi đó cũng dễ tổn thương hơn. Trận đầu tiên, họ hòa Brentford 2-2. Sau đó là những chiến thắng trước Manchester United và Bournemouth, mỗi trận cách biệt hai bàn. Spurs còn thắng Burnley 5-2 sau khi bị dẫn trước, và hạ Sheffield United 2-1 nhờ hai bàn thắng muộn của Dejan Kulusevski và Richarlison.
Mùa này, bàn thua duy nhất của Spurs ở Premier League là cú sút đổi hướng của Evanilson bên phía Bournemouth. Dù Pepe đôi lúc khiến CĐV thót tim hôm thứ Ba, nhưng chỉ số bàn thắng kỳ vọng (xG) của Villarreal là 0,5 – còn thấp hơn Tottenham (0,6).
Frank nói thêm: “Chúng tôi đang xây dựng dần dần cấu trúc tấn công. Xavi Simons mới gia nhập CLB. Tất nhiên, cậu ấy và Djed cần thêm thời gian để tạo mối liên hệ. Không có gì để phàn nàn, đó là chuyện tự nhiên thôi. Tôi nghĩ có một khoảng thời gian trong hiệp hai, khi chúng tôi quyết định mất bóng mọi lần cầm bóng. ‘Mất bóng, đoạt lại, rồi lại mất, rồi đoạt lại’. Giờ thì tôi có thể cười kể lại, nhưng chắc chắn trình độ đó sẽ phải được nâng lên”.
=>Xem thêm:
- Kèo 1/4 là gì? Hướng dẫn cách đọc hiểu và đặt kèo
- Kèo 1.5 2 là gì? Hướng dẫn cách đọc hiểu và đánh kèo
Nguồn tin: Bongdako
Bài viết liên quan
Phân tích mạnh yếu của Tottenham trong mùa giải mới
Nếu có điều gì chắc chắn, thì đó là Tottenham Hotspur sẽ trở thành một...
Những điểm son của Gà trống sau khi thua PSG
Tottenham đã thua đầy cay đắng trước PSG trong trận tranh Siêu cúp châu Âu....
Cú trượt của ‘máy quét’ Joao Palhinha
Joao Palhinha là mẫu tiền vệ phòng ngự mà mọi HLV đều mơ ước: cao...
Rắc rối chuyển nhượng: Tottenham ‘vượt rào’ với Gibbs-White
Kỳ chuyển nhượng mùa hè, với những thương vụ khủng, luôn thu hút sự chú...
HLV Thomas Frank có phù hợp cho Tottenham?
Spurs đã khép lại triều đại của Ange Postecoglou và đang tìm kiếm người kế...
Tottenham sa thải Postecoglou vì lựa chọn theo lý trí
Chỉ 16 ngày trước, Ange Postecoglou là người hùng khi giúp Tottenham chấm dứt cơn...