Dư vị đắng vòng loại World Cup 2026 của Brazil

Chiến dịch vòng loại World Cup 2002 của Brazil, vào thời điểm đó, đã được coi như chạm đáy. Liên đoàn bóng đá thay 4 HLV chỉ trong bốn năm mà chẳng mang lại hiệu quả.

Một con số khó tin hơn: 104 cầu thủ khác nhau được gọi vào đội tuyển trong cùng giai đoạn. Brazil để thua Ecuador, Paraguay, Bolivia và cả một đội tuyển Chile bạc nhược. Từ trước đến nay, Brazil chưa bao giờ vắng mặt ở một kỳ World Cup, nhưng khi ấy khả năng ấy vẫn treo lơ lửng cho đến tận trận đấu cuối cùng. Một chiến thắng trước Venezuela rốt cuộc đã cứu họ khỏi thảm cảnh, nhưng đó là một cuộc chạy đua thót tim đến phút chót.

Trận thua Bolivia chỉ là phần nổi

Chiến dịch vòng loại World Cup 2026, khép lại bằng thất bại 0-1 trước Bolivia, thậm chí còn tệ hơn thế. Seleção thua tổng cộng sáu trận trước năm đối thủ khác nhau. Họ lần đầu tiên trong lịch sử thất bại ở một trận vòng loại trên sân nhà. Argentina đã hủy diệt họ hoàn toàn tại Buenos Aires hồi tháng 3. Chung cuộc, Brazil đứng thứ năm trong bảng xếp hạng gồm 10 đội, giành được 28 điểm sau 18 trận – thành tích thấp nhất trong lịch sử ở thể thức vòng loại này.

Trước hết, thất bại trước Bolivia không phải là nỗi lo lớn nhất của Brazil. Trận đấu diễn ra ở El Alto, trên độ cao hơn 4.000 mét so với mực nước biển – nơi Bolivia chưa từng thua một trận vòng loại nào. Carlo Ancelotti thay tới 9 vị trí so với đội hình vừa thắng Chile 3-0 năm ngày trước đó. Bolivia lại được hưởng một quả phạt đền ảo đến mức khó tin. Những chuyện như thế vẫn thường xảy ra.

Suy cho cùng, Brazil phải cảm ơn khi FIFA quyết định mở rộng World Cup lên 48 đội từ mùa hè năm sau. Số suất trực tiếp của Nam Mỹ từ bốn tăng lên sáu; nếu vẫn theo thể thức cũ, Brazil sẽ phải đi đá play-off liên lục địa và đối diện với cuộc khủng hoảng chưa từng có trong lịch sử. Tình cảnh hiện tại chẳng khác nào sự bi quan bị nhỏ giọt từng ngày.

Du-vi-dang-vong-loai-World-Cup-2026-cua-Brazil-1
HLV Ancelotti tranh cãi với trọng tài sau khi Brazil bị thổi phạt 11 mét

Thời gian chẳng chờ ai

Dù vậy, Ancelotti nhún vai nói: “Đây là một trận đấu mang tính cá biệt ở mọi khía cạnh”, cho thấy rõ ông chẳng định mất ngủ vì kết quả này. Có lẽ đó là lựa chọn khôn ngoan, nhất là khi còn biết bao nỗi lo lớn hơn.

Chỉ còn 9 tháng nữa là đến World Cup, nhưng Ancelotti mới chỉ bắt đầu làm quen với công việc. Ông mới cầm quân bốn trận. Hai trận đầu tiên – hòa 0-0 với Ecuador và thắng chật vật Paraguay 1-0 hồi tháng 6 – gây thất vọng, nhưng diễn ra quá sớm sau ngày nhậm chức, khó thể rút ra kết luận rõ ràng. Trận thắng Chile khích lệ hơn, nhưng Chile hiện quá yếu. Rồi lại đến “cơn khó thở ở Bolivia” – giống một buổi tập trên cao hơn là một trận bóng đá.

Ngay cả bỏ qua những yếu tố đó, dữ liệu cũng chẳng nhiều; còn khi tính thêm, gần như chẳng có gì để phân tích. Ancelotti chưa có đủ thời gian để định hình lối chơi, chứ đừng nói đến việc biến đội tuyển thành phiên bản mang dấu ấn cá nhân ông.

Đó không phải là khiếm khuyết của chiến lược gia người Ý, mà là hệ quả của hoàn cảnh. Liên đoàn Brazil đã mất ba năm loay hoay với Ramon Menezes, Fernando DinizDorival Junior, gần như lãng phí cả chu kỳ chuẩn bị World Cup. Đương nhiên, đội bóng hiện chưa có bản sắc rõ ràng. Làm sao có thể có được? cây bút Carlos Eduardo Mansur của O Globo viết: “Chu kỳ World Cup hỗn loạn đã đặt chúng ta vào một cuộc chạy đua với thời gian”.

Brazil sẽ không chơi bất kỳ trận đấu chính thức nào trước khi bước vào World Cup. Họ chỉ có vài trận giao hữu: gặp Hàn Quốc và Nhật Bản vào tháng 10, nhiều khả năng đá thêm hai trận với các đội châu Phi trong tháng 11. Nhưng đối thủ họ khao khát – những đội hàng đầu châu Âu – thì phải đợi đến tháng Ba mới có thể sắp lịch. Nên nhớ, chính các đội châu Âu đã loại Brazil ở năm kỳ World Cup gần nhất. Ưu tiên ấy là dễ hiểu, và sự bức bối cũng rõ ràng.

 

Những tia sáng hy vọng

Trên sân, những lỗ hổng đã có từ trước khi Ancelotti đến vẫn nguyên vẹn. Brazil thiếu hậu vệ biên chất lượng. Hàng tiền vệ thường bị áp đảo khi gặp đối thủ mạnh. Casemiro, được ông thầy cũ ở Real Madrid triệu tập lại, có thể bổ sung chút an toàn phòng ngự nhưng đã qua thời đỉnh cao. Bruno Guimarães chơi tốt trước Chile, nhưng phong độ của anh trong năm qua rất thất thường.

Dẫu vậy, vẫn có cơ sở để lạc quan. Sau giai đoạn khan hiếm, Brazil bất ngờ sở hữu nhiều tiền đạo chất lượng: João PedroMatheus Cunha đang đạt phong độ cao ở CLB và có khả năng chơi lùi sâu khi cần; Richarlison lấy lại thể lực và sự tập trung sau một mùa chuẩn bị trọn vẹn cùng Tottenham. Vinícius Junior cũng được thử nghiệm ở vai trò trung phong trong đợt tập trung gần nhất, có thể là nét chấm phá gần nhất cho một “ý tưởng lớn” theo phong cách thực dụng của Ancelotti.

Ở tuyến hai, sự lựa chọn cũng vô cùng phong phú. Raphinha gần như chắc suất, nhưng Estevão, Luiz HenriqueGabriel Martinelli cũng thể hiện ấn tượng. Lucas Paquetá đã trở lại. RodrygoSavinho có thể tái xuất. Và tất nhiên, còn đó “nút bấm đỏ” mang tên Neymar.

Khi liệt kê những cái tên ấy, dễ hiểu vì sao Ancelotti mới đây nhấn mạnh vào chiều sâu nhân lực: “Brazil có tới 70 cầu thủ đủ khả năng dự World Cup,” ông nói trước trận gặp Chile, câu nói gây tiếng vang lớn ở quê hương mới.

Du-vi-dang-vong-loai-World-Cup-2026-cua-Brazil-2
Lối chơi của Brazil vẫn rối như tơ vò

Vẫn cần Ancelotti chữa bệnh tâm lý

Có lẽ đây mới là phần quan trọng nhất trong công việc của Ancelotti. Bóng đá Brazil, dù hào nhoáng và tự tin bề ngoài, nhưng thực chất rất dễ tổn thương. Những thất bại liên tiếp của đội tuyển trong hai thập kỷ qua đã làm xói mòn niềm tin. Ngay cả khi cầu thủ Brazil tỏa sáng ở châu Âu, trong nước vẫn đầy ắp nỗi lo về “thế hệ vàng đã cạn kiệt”.

Ancelotti có thể không có thời gian để xây dựng một tập thể hoàn hảo. Nhưng ông hoàn toàn có thể xoa dịu cái tôi, thổi luồng tự tin mới vào cả hệ thống. Phát ngôn “70 cầu thủ” chính là một chiêu khích lệ tinh thần. Bài phỏng vấn điềm tĩnh sau trận thua Bolivia cũng đánh trúng điểm khi ông nói: “Tôi nghĩ chúng ta sẽ đạt trạng thái tốt tại World Cup. Tôi hoàn toàn tin tưởng.”

Đó có thể chỉ là lời động viên. Nó có thể thành công, có thể thất bại. Nhưng khó mà cho rằng đó là chiến lược sai lầm. Brazil đã nếm đủ vị thực tế cay đắng trong chiến dịch vòng loại; những vấn đề cấu trúc sẽ không thể giải quyết trong ngày một ngày hai. Trong bối cảnh thiếu một kế hoạch dài hạn, có lẽ mơ mộng lại là lựa chọn hợp lý. Bởi suy cho cùng, đôi khi điều kỳ diệu vẫn có thể xuất hiện từ hư vô. Cứ nhìn những gì đã xảy ra tại World Cup 2002 thì biết.

=>Xem thêm:

Nguồn tin: Bongdako

Bài viết liên quan

Untitled-design-2025-09-06T113939.925
Niềm hy vọng mới của bóng đá Brazil

Tại sân vận động Maracana huyền thoại, một ngôi sao mới đã vụt sáng, khiến...

Untitled-design-2025-05-27T155657.735_11zon
Vì sao Neymar không được gọi lên tuyển Brazil?

Chấn thương và phong độ là những yếu tố chính khiến Neymar vắng mặt trong...

thumbnails-Davide-Ancelotti-khong-theo-cha-sang-Brazil
Davide Ancelotti không theo cha sang Brazil mà muốn tự lập

Trong buổi ra mắt chính thức với tư cách HLV trưởng đội tuyển Brazil, Carlo...

Untitled-design-2025-05-19T123504.863_11zon
CLB Brazil tính gây sốc với Ronaldo

Flamengo, một trong những câu lạc bộ giàu truyền thống và danh tiếng nhất Brazil,...

Untitled-design-2025-05-13T164845.592_11zon
Mức lương kỷ lục của Ancelotti tại tuyển Brazil

Liên đoàn bóng đá Brazil (CBF) đã có một quyết định mang tính lịch sử...

NÓNG! Real Madrid có HLV mới
NÓNG! Real Madrid có HLV mới

Bất chấp nỗi thất vọng sau trận thua El Clasico, người hâm mộ Real Madrid...