De Jong: Gã đồ tể khét tiếng và bi kịch bị hiểu lầm của bóng đá hiện đại

Trong thế giới bóng đá đầy hoa mỹ và sáng tạo, nơi những nghệ sĩ sân cỏ như Lionel Messi, Ronaldinho hay Zinedine Zidane từng mê hoặc cả hành tinh, lại có một kiểu cầu thủ hoàn toàn đối lập – những chiến binh, những người gánh vác phần việc nặng nhọc, không hào nhoáng nhưng thiết yếu.

Trong nhóm cầu thủ đó, không ai gây tranh cãi và nổi bật hơn Nigel de Jong – người từng được gọi bằng cái tên “Gã đồ tể” khét tiếng nhất của thế giới bóng đá hiện đại.

Từ tài năng trẻ của Ajax đến ‘gã đồ tể’ khét tiếng

Sinh ra tại Amsterdam, Hà Lan vào ngày 30/11/1984, Nigel de Jong là con trai của cầu thủ bóng đá Suriname – Jerry de Jong. Ngay từ nhỏ, De Jong đã sống trong bầu không khí bóng đá và được đào tạo bài bản tại lò Ajax trứ danh – cái nôi sản sinh ra những huyền thoại như Johan Cruyff hay Dennis Bergkamp.

Khởi đầu sự nghiệp tại Ajax, De Jong không hề nổi bật với lối chơi bạo lực. Ngược lại, anh được đánh giá là một tiền vệ có tư duy chiến thuật tốt, phân phối bóng ổn và kỷ luật. Nhưng bước ngoặt xảy ra khi anh chuyển sang chơi bóng tại Đức cho Hamburger SV vào năm 2006. Chính tại Bundesliga – môi trường khắc nghiệt và giàu tính thể lực, De Jong bắt đầu phát triển phong cách chơi bóng quyết liệt, máu lửa, không khoan nhượng. Phong cách ấy giúp anh trở thành cơn ác mộng cho các tiền vệ đối phương và là niềm tin vững chắc cho các huấn luyện viên chuộng sự an toàn nơi tuyến giữa.

de-jong-noi-tieng-voi-loi-da-chem-dinh-chat-sat
De Jong nổi tiếng với lối đá “chém đinh chặt sắt”.

Năm 2009, Manchester City – khi ấy đang trong giai đoạn đầu của công cuộc “hóa rồng” với các ông chủ Ả Rập – đã chiêu mộ Nigel de Jong với giá khoảng 18 triệu euro. Dưới thời Mark Hughes và sau đó là Roberto Mancini, De Jong trở thành trụ cột nơi hàng tiền vệ nhờ khả năng đánh chặn vô song. Anh thường đá cặp cùng Gareth Barry trong sơ đồ 4-2-3-1, là lá chắn bảo vệ tuyến phòng ngự phía sau.

Tại đây, anh nổi bật với những pha tắc bóng rát, đôi khi vượt qua giới hạn luật lệ. Dù thường xuyên dính thẻ vàng và nhiều lần bị chỉ trích vì hành vi phi thể thao, nhưng De Jong lại luôn nhận được sự tin tưởng từ HLV và đồng đội. Anh từng nói: “Tôi không quan tâm người ta gọi tôi là gì. Tôi chỉ biết mình làm việc để bảo vệ đội bóng, và tôi không bao giờ chơi để cố ý gây chấn thương cho ai cả.”

Mùa giải 2011/12, De Jong góp mặt trong đội hình Man City vô địch Premier League lần đầu tiên sau 44 năm. Dù vai trò của anh bị giảm sút khi Yaya Touré và Gareth Barry được trọng dụng hơn, nhưng không thể phủ nhận, chính sự ổn định và sức chiến đấu bền bỉ của De Jong trong những năm trước đó đã tạo nền tảng cho chiến tích lịch sử của “The Citizens”.

Pha kung-fu với Xabi Alonso – khoảnh khắc đi vào lịch sử

Dù được biết đến với lối chơi quyết liệt từ trước, nhưng phải đến World Cup 2010 tại Nam Phi, De Jong mới thực sự “nổi tiếng toàn cầu” với hình ảnh của một… võ sĩ trên sân bóng. Trận chung kết giữa Hà Lan và Tây Ban Nha đã đi vào lịch sử không chỉ bởi bàn thắng vàng của Andrés Iniesta mà còn bởi cú kung-fu “phi thẳng ngực” Xabi Alonso của De Jong.

Phút 28, trong một tình huống tranh chấp bóng bổng, De Jong tung chân đá thẳng vào ngực Alonso. Cú đá khiến tiền vệ Tây Ban Nha gục xuống sân, đau đớn, trong khi cả thế giới sững sờ vì tính nguy hiểm của pha vào bóng. Tuy nhiên, trọng tài Howard Webb chỉ rút thẻ vàng thay vì đỏ trực tiếp, một quyết định gây tranh cãi suốt nhiều năm sau đó.

khoanh-khac-di-vao-lich-su-cua-de-jong
Pha bóng để đời của De Jong.

Khoảnh khắc ấy đã khiến De Jong “gắn mác” đồ tể mãi mãi trong mắt người hâm mộ. Dù ông Webb sau này thừa nhận đó là quyết định sai lầm, và chính De Jong cũng lên tiếng xin lỗi, nhưng vết nhơ ấy không thể xóa mờ. Hình ảnh một người đàn ông đầu trọc, mặt lạnh như băng, tung cú đá “võ thuật” vào ngực đối thủ trở thành biểu tượng cho sự thô bạo và tàn nhẫn trên sân cỏ.

Trước và sau pha kung-fu ấy, De Jong đã khiến không ít cầu thủ phải rời sân trong đau đớn. Tháng 3/2010, anh khiến Stuart Holden của Bolton gãy chân trong trận giao hữu giữa Hà Lan và Mỹ. Chỉ vài tháng sau, De Jong tiếp tục làm gãy chân Hatem Ben Arfa của Newcastle tại Premier League với một cú vào bóng cực kỳ thô bạo khiến cầu thủ người Pháp phải nghỉ thi đấu hơn 6 tháng.

Hệ quả là HLV trưởng đội tuyển Hà Lan khi đó – Bert van Marwijk – đã buộc phải loại anh khỏi đội tuyển quốc gia vì “hành vi vượt quá giới hạn cho phép”. Đây có lẽ là thời điểm tăm tối nhất trong sự nghiệp De Jong, khi anh bị dư luận quốc tế chỉ trích nặng nề, thậm chí bị coi là hình mẫu của bóng đá “phá hoại”.

Sau ánh đèn sân cỏ – một người đàn ông khác

Dù bị xem là kẻ thô bạo, De Jong lại được đồng đội và HLV ca ngợi như một người chuyên nghiệp tuyệt đối. Anh không bao giờ khiêu khích đối thủ, không phản ứng với trọng tài, luôn là người đầu tiên đứng ra bảo vệ đồng đội mỗi khi có tranh cãi trên sân. Roberto Mancini từng nhận xét: “Nigel là một chiến binh. Cậu ấy là người tôi luôn muốn có trong đội hình của mình.”

Nhiều người quên rằng, De Jong là trụ cột giúp Hà Lan vào tới chung kết World Cup 2010 và bán kết Euro 2004, nơi anh cùng với Mark van Bommel tạo thành cặp tiền vệ trung tâm “máu lạnh” nhất lịch sử Oranje. Anh cũng từng thi đấu tại AC Milan và LA Galaxy, góp mặt trong cả hai môi trường bóng đá đỉnh cao ở châu Âu lẫn Mỹ, điều không phải cầu thủ Hà Lan nào cũng làm được.

Khi rời xa sân cỏ, người ta ngạc nhiên khi thấy một Nigel de Jong hoàn toàn khác. Anh là doanh nhân thành đạt, sở hữu chuỗi đại lý xe hơi tại Hà Lan, đầu tư vào bất động sản và là một nhà bình luận có tư duy sắc bén trên truyền hình.

Anh cũng tích cực tham gia các hoạt động xã hội, đặc biệt là tại Suriname – quê gốc của cha anh. De Jong tài trợ cho các chương trình bóng đá trẻ tại đây, giúp các tài năng bản địa có cơ hội vươn ra thế giới. Anh từng chia sẻ: “Tôi không quan tâm người ta nhớ đến tôi ra sao, miễn là tôi có thể giúp đỡ những người cần mình.”

Nigel de Jong sẽ mãi bị gắn liền với danh xưng “đồ tể”, nhưng sự nghiệp của anh không đơn giản là chuỗi hành vi bạo lực. Anh là biểu tượng của một dạng cầu thủ đặc biệt – người sẵn sàng nhận mọi chỉ trích, mọi sự xấu xí để gánh vác phần việc nặng nhọc nhất trên sân.

Giữa một thế giới bóng đá ngày càng mềm mại và thiên về kỹ thuật, hình ảnh De Jong có thể không còn phù hợp, nhưng cũng không thể bị lãng quên. Bởi trong bất kỳ đội bóng nào, vẫn luôn cần một người như anh – người không ngại va chạm, không sợ hy sinh hình ảnh cá nhân, miễn là đội bóng được bảo vệ.

Nigel de Jong không phải nghệ sĩ, anh là chiến binh. Và chiến binh thì không bao giờ được quyền mềm yếu, kể cả trong ánh mắt nghi ngờ của thế giới.

=>Xem thêm:

Nguồn tin: Bongdako

Từ khóa:

Bài viết liên quan

Không có bài viết liên quan.