Trận đấu mở màn bảng D FIFA Club World Cup mà Chelsea chiến thắng 2-0 trước LAFC mang dáng dấp của một trận giao hữu hơn là một màn so tài căng thẳng. Người thất bại lớn nhất có lẽ là Ban tổ chức giải.
Một trận đấu tẻ nhạt từ khán đài
Dĩ nhiên, cả hai đội đều thi đấu ở mức ổn; LAFC không khiến bản thân hay MLS phải xấu hổ, còn Chelsea đã hoàn thành nhiệm vụ trong trận ra quân ở bảng D. Nhưng câu chuyện thực sự lại nằm trên khán đài — cụ thể là hàng loạt khu vực trống vắng tại sân vận động Mercedes-Benz ở Atlanta. Số khán giả được công bố là 22.137 người — một con số quá nhỏ so với 42.500 khán giả xem các trận đấu của Atlanta United và lên đến 71.000 cho các trận NFL. Không gian trống trải đến mức người ta có thể dễ dàng đi lại quanh sân.
Ngoại lệ đáng chú ý duy nhất là The 3252, một nhóm khoảng 500 CĐV cuồng nhiệt của LAFC, tập trung phía sau cầu môn phía tây. Ngay từ khi bóng lăn, họ đã bắt đầu gõ trống, rung chuông, hô khẩu hiệu và nhảy múa không ngơi nghỉ trong cả hai hiệp mang lại không khí sôi động hiếm hoi cho một trận đấu vốn khá trầm lắng. Còn lại, phần đông khán giả — chủ yếu mặc áo xanh Chelsea gần như im lặng, chỉ thi thoảng sôi động lên một chút khi Chelsea có pha tấn công.
LAFC là đội cuối cùng góp mặt trong danh sách 32 đội của Club World Cup, sau chiến thắng ở hiệp phụ trước Club América vào ngày 31.5. Trong khi đó, Chelsea bước vào giải với danh hiệu Conference League và vị trí thứ 4 tại Premier League mùa trước, đồng nghĩa với một suất dự Champions League mùa tới. Nói cách khác, đây vốn không phải là một trận đấu “cân sức”.
Tiền vệ Mark Delgado của LAFC nói: “Họ chỉ cần một khoảnh khắc thôi là có thể trừng phạt bạn, và hôm nay họ có hai cơ hội, và họ đã tận dụng cả hai. Khi bạn chơi với một đội bóng đẳng cấp, với các hậu vệ chất lượng, bạn sẽ không có nhiều cơ hội như ở MLS đâu. Đây là một đẳng cấp khác”.

Tình huống quyết định trong hiệp một đến ở phút 34, khi Chelsea nhắc nhở mọi người ai mới là đại diện đến từ Premier League trong trận đấu này. Sau đường kiến tạo của Nicolas Jackson, Pedro Neto tăng tốc bên cánh phải, vượt qua hai hậu vệ rồi tung cú sút chìm vào góc gần, ghi bàn mở tỷ số. Anh ăn mừng bằng cách gửi những nụ hôn gió lên khán đài thưa thớt.
LAFC khởi đầu hiệp hai với phần nào sinh khí hơn, dù tổ chức có phần lộn xộn. Tiền đạo Olivier Giroud của LAFC — người từng khoác áo Chelsea — bất ngờ quên mặc áo đấu khi rời phòng thay đồ, khiến trận đấu bị hoãn lại vài phút cho đến khi một đồng đội mang áo ra cho anh. Delgado nói: “Hiệp hai chắc chắn chúng tôi đã chơi tốt hơn, tạo ra được một vài cơ hội, khiến họ có chút rối loạn. Tôi cảm giác lẽ ra chúng tôi có thể ghi ít nhất hai bàn trong hiệp hai”.
Ngoài bàn thắng của Neto, tiếng reo hò lớn nhất trong ngày dành cho Chelsea là khi tiền đạo Liam Delap vào sân ở phút 64. Chelsea vừa ký hợp đồng 6 năm với Delap từ CLB Ipswich chỉ 12 ngày trước. Người hâm mộ cổ vũ vì hy vọng anh sẽ mang lại điều gì đó mới mẻ cho đội bóng trong tương lai.
Cơ hội ghi bàn rõ rệt nhất của LAFC và cũng là khoảnh khắc khiến CĐV Chelsea nín thở, đến ở phút 77. Denis Bouanga dẫn dắt pha tấn công khiến khung thành Chelsea chao đảo ít nhất ba lần. Nếu có một bàn gỡ hòa lúc đó, chắc chắn sẽ khiến 15 phút cuối trở nên vô cùng căng thẳng.
Nhưng chỉ hai phút sau, Chelsea trừng phạt sai lầm. Delap kiến tạo hoàn hảo cho Enzo Fernandez và cầu thủ người Argentina nâng tỷ số lên 2-0 khi trận đấu còn 11 phút, gần như đặt dấu chấm hết cho LAFC — dù nhóm The 3252 vẫn hát và nhảy không ngừng cho đến hết thời gian bù giờ và cả sau đó.
Vì sao khán đài thưa thớt?
Tuy nhiên, bất kể kết quả trên sân ra sao, hình ảnh trận đấu này là một đòn giáng vào danh tiếng của FIFA, nhất là khi Atlanta vốn tự nhận là “trung tâm của bóng đá nước Mỹ”. Dù về sau, các khu vực khán đài cấp CLB, góc sân và cuối sân có phần được lấp đầy, nhưng các hàng ghế trung tâm — dễ thấy nhất — vẫn rất thưa thớt.
Sau trận, các cầu thủ dường như không quá quan tâm đến khán đài vắng vẻ. Hậu vệ Levi Colwill của Chelsea nói: “Thành thật mà nói, chúng tôi không để ý. Chúng tôi tập trung vào trận đấu. Giải đấu còn mới, nhưng khi có các đội bóng hàng đầu thế giới tham gia, người hâm mộ sẽ dần bị thu hút. Đó là điều chúng tôi háo hức nhất”. Hậu vệ Tosin Adarabioyo cũng nói: “Chúng tôi chỉ tập trung vào trận đấu. Có rất nhiều CĐV Chelsea đến xem, điều đó thật tuyệt — và rõ ràng là họ đến từ Mỹ”.
HLV LAFC là Steve Cherundolo cũng lý giải về khán đài vắng vẻ: “Tôi nghĩ mỗi trận đấu đều khác nhau. Tại Rose Bowl ở LA, có một lượng lớn khán giả đến xem trận đấu giữa PSG và Atletico Madrid. Có lẽ LA thích bóng đá hơn Atlanta, tôi không biết, chúng ta nên đánh giá vào cuối cùng“.
Thực ra FIFA cũng không ngốc khi đưa Chelsea về Atlanta thi đấu. Chelsea cũng đã thi đấu tại đây trong 2 mùa hè trước đó: hòa Newcastle United 1-1 trong loạt trận Premier League Summer Series 2023 trong trận đấu có tới 70.000 người xem và thắng Club América 3-0 ở trận giao hữu năm ngoái cũng có 38.000 khán giả.
Công tâm mà nói, các trận ở giải này cũng không phải ế khách quá. Trận khai mạc kém hấp dẫn giữa Inter Miami và Al Ahly có 60.927 người mua vé. Trận PSG hủy diệt Atletico Madrid 4-0 thu hút 80.619 CĐV. Các trận khác lần lượt thống kê là 21.152, 30.151 và 46.275. Trận của Real Madrid gặp Al Hilal chưa đá cũng bán sạch vé.

Có thể lý giải lượng khán giả ít ỏi tại Atlanta bằng nhiều cách, nhưng nguyên nhân dễ hiểu nhất là thời gian thi đấu. Rõ ràng 3 giờ chiều thứ 2 không phải thời điểm lý tưởng để tổ chức một trận bóng đá mà hy vọng có đông người đến xem. Giá vé ban đầu cũng khá cao, dao động từ 83 đến 228 USD. Ngay đến sát giờ thi đấu, vé trên chợ đen cũng không xuống dưới 65 USD.
Với khán giả trung lập, trận Chelsea gặp LAFC là trận ít hấp dẫn nhất trong ba trận diễn ra tại Atlanta tuần này. Vào thứ 5, Lionel Messi và Inter Miami sẽ thi đấu tại đây. Sau đó là màn xuất hiện của Manchester City — đội bóng “quốc dân” của thập niên 2020 vào Chủ nhật. Nói tóm lại, FIFA đã phạm nhiều sai lầm từ thời gian, đến giá vé nên tạo ra hình ảnh xấu xí cho trận đấu của Chelsea.
Dù lý do là vì trận đấu diễn ra lúc 3 giờ chiều thứ 2, hay vì thiếu sự quan tâm đến hai đội, giá vé cao, hoặc sự thờ ơ đối với toàn bộ giải đấu… thì hiệu ứng vẫn giống nhau: sự im lặng và cảm giác rằng trận đấu này có thể đã sôi động hơn nhiều nếu được tổ chức ở một sân chỉ bằng 1/5 kích thước khổng lồ của Mercedes-Benz.
FIFA, có vẻ như lường trước được những lời chỉ trích ban đầu, đã đưa ra tuyên bố hồi đầu tuần: “Chúng tôi kỳ vọng sẽ có lượng khán giả đông đảo và bầu không khí cuồng nhiệt ở kỳ Club World Cup đầu tiên này, với sự hào hứng tăng dần qua từng vòng đấu và giải đấu sẽ trở thành đỉnh cao không thể tranh cãi của bóng đá cấp CLB thế giới”. Hy vọng là vậy.
=>Xem thêm:
- Kèo chấp 0 0.5 là gì? Bí quyết thắng cược từ cao thủ
- Kèo Tài Xỉu 2-2.5 là gì? Bật mí chiến lược đặt cược thông minh
Nguồn tin: Bongdako
Bài viết liên quan
Ngã ngửa với Joao Felix
Trong bóng đá hiện đại, giá trị của một cầu thủ không chỉ được đo...
Chelsea vô địch thế giới rồi sau đó thì sao?
Chelsea là nhà vô địch thế giới là điều bất ngờ ngay cả với nhiều...
Chelsea đã chuẩn bị kỹ như thế nào để chinh phục thế giới?
Chelsea vô địch Club World Cup nhưng viên gạch thành công đầu tiên đó lại...
Enzo Fernandez sở hữu thành tích hiếm có
Với mỗi bước chạy, mỗi đường chuyền, và mỗi pha cản phá, Enzo Fernandez không...
Chelsea bất ngờ thắng đẹp, PSG thua xấu xí
Cole Palmer tỏa sáng rực rỡ giúp Chelsea giành chiến thắng 3-0 áp đảo trước...
PSG coi như đã vô địch dù chưa đá chung kết
Club World Cup lần này đặt ra nhiều câu hỏi hơn là câu trả lời...